Tính sĩ diện. Đây là điểm chung nhất của bố và con trai, không, đó là điểm chung của tất cả đàn ông. Tuy nhiên, vì bố trưởng thành trước con, nên có tính sĩ diện còn nhiều hơn nữa.
Trong suy nghĩ của bố, những điều mình còn kém không làm được thì đặc biệt tránh không làm. Bố ghét việc phải “công nhận bản thân là không làm được”. Ví dụ cụ thể là khi con khóc: Khi bố bế thì bé òa lên khóc -> bố vẫn cố gắng dỗ dành để con nín khóc -> Nhưng con vẫn không chịu nín -> Lúc này mẹ đành ra tay -> Khi mẹ vừa bế, lập tức bé nín khóc.
Đây là việc rất hay xảy ra. Việc bố bế không giúp con nín khóc là chuyện bình thường. Vì có lẽ trẻ con sẽ yên tâm hơn khi được mẹ bế, người luôn ở cạnh mình.
Đừng trách khi bố dang cố gắng
Vấn đề ở đây là thời điểm. Việc các mẹ thở dài khi thấy các bố làm không tốt một việc gì đó khiến các bố cảm thấy rất khổ tâm, có lẽ không có nỗi khổ nào lớn hơn thế.
Hãy để tôi thay mặt các bố. Các bố cũng đang rất cố gắng đấy. Rất cố gắng. Tuy nhiên chỉ làm không được tốt lắm thôi. Vì những việc này các bố không có kinh nghiệm mấy, mà cũng không biết phải làm thế nào. Tuy nhiên thực sự là các bố cũng muốn cố gắng lắm.
Tuy nhiên, khi nghe thấy tiếng thở dài của các mẹ, những tâm tư muốn cố gắng của các bố tự nhiên như bay đi đâu mất. Tính sĩ diện nổi lên, các bố cũng bị tổn thương nữa. Không muốn làm lại lần thứ hai nữa. Tôi không nói rằng “Các mẹ cần công nhận sự cố gắng của các bố!”. Nhưng hãy nhẹ nhàng với các bố thêm một chút nữa.
Rồi với cả những điểm mà các bố làm chưa được tốt thì cũng đừng chỉ ngay ra lúc đó. Vì một lần bị phê bình là sẽ không có lần thứ hai muốn làm lại việc đó nữa đâu. Đây là lời đề nghị của tôi. Các mẹ hãy nhẹ nhàng hơn chút nữa với các bố đi!
Bố cũng thích được khen ngợi
Đàn ông rất để ý tới việc mình được xung quanh đánh giá thế nào. Luôn quan sát xem mình được nhìn nhận thế nào. Khi bị phê bình về “điều không làm được” thì cũng trở nên bực bội, nhưng ngược lại, với những lời khen ngợi thì bố sẽ rất thích được nghe đấy!
“Nếu không phải là anh thì không được!”
Đây là câu mà các bố rất thích nghe.
“Nếu bố không vào thì con không chịu ngủ”
“Ngoài mẹ ra, nếu không phải bố thì con sẽ không uống sữa đâu”
“Nếu không phải bố thì chắc chắn sẽ không có món mỳ xào ngon như thế!”
Khi được các mẹ nhờ vả như vậy thì chắc chắn các bố sẽ vừa phỉnh mũi vừa nghĩ “Thật thế hả. Thế để bố đành ra tay vậy!” và mỉm cười đắc thắng bắt tay vào làm nhiệm vụ.
Trên thực tế, ngay cả có những việc các mẹ có thể tự làm nhưng cũng hãy thử nhờ các bố “Nếu không phải là anh thì không được!”. Vì đối với đàn ông, việc cảm thấy mình trở nên “có ích”, “cần thiết” là việc không gì vui và hạnh phúc hơn thế nữa. Đàn ông rất đơn giản.
Rồi khi được các bố làm cho một việc gì rồi thì hãy thể hiện sự biết ơn tới các bố như nói “Đúng là chỉ có anh/con mới là chỗ dựa đáng tin cậy” “Cảm ơn anh” “Cảm ơn anh đã giúp em”. Các mẹ cần hướng bản thân mình trở thành một người vợ biết khéo léo nhờ vả mà còn đem lại niềm vui cho chồng nữa nhé.